Được vài ngày trải qua yên bình nên họ cũng quên béng mất chuyện của Hắc Linh Phù. Không ngờ hôm nay vừa thức dậy, cảnh tượng trước mặt đã khiến Mặc Thanh sợ xanh mặt, hốt hoảng ôm lấy đầu hét lên thất thanh. Dư Phong ở gần y nhất là người vội vàng chạy sang đầu tiên. Cửa phòng vừa bật mở, Dư Phong nhìn thứ hỗn độn trong phòng cước bộ chậm dần, nhưng hắn rất nhanh lấy lại bình tĩnh chạy đến ôm Mặc Thanh vào lòng hốt hoảng hỏi:
“Mặc Thanh xảy ra chuyện gì vậy?”
Mặc Thanh ở trong lòng hắn không ngừng run rẩy, răng va vào nhau tạo thành tiếng, nửa câu cũng không thể trả lời.
“Có chuyện gì… Ôi mẹ ơi cái quỷ gì đây!”
Đám người Doãn Tình nghe thấy động tĩnh cũng vội chạy sang. Lâm Du Nhiên vừa đứng trước cửa đã hét ầm lên vội vàng lùi về sau, lấy tay bịt chặt miệng nôn khan. Doãn Tình bình tĩnh hơn nhưng sắc mặt cũng cực kỳ kém, hắn khẽ nhíu mày lại quan sát tỉ mỉ từng thứ trong phòng. Riêng Ngọc Thanh chỉ đứng đằng xa khuôn mặt lạnh nhạt không biểu tình.
Vừa sáng ra đã chứng kiến cảnh như vậy, Lâm Du Nhiên thực sự không chịu được loạng choạng chạy đi nôn thốc nôn tháo. Dư Phong tay vẫn ôm chặt lấy Mặc Thanh còn hắn thì tranh thủ nhìn kỹ xung quanh một lượt.
Không biết từ lúc nào, căn phòng vốn sạch sẽ đột nhiên xuất hiện một đống chuột chết không nguyên vẹn, đầu thân bị cắt lìa, mỗi chỗ một nơi chất kín cả căn phòng. Bốn bức tường bị máu hất lên vung vãi, một mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723315/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.