“Vậy nên ngươi cũng là đệ tử phái Thanh Liên?” Mặc Thanh cười khẩy, nhìn Dư Phong từ trên xuống dưới một lượt. Đệ tử danh môn có hơn mười phái, những môn phái nhỏ khác cũng phải hơn trăm, đệ tử môn phái nào cũng được, tại sao cứ nhất định phải là đệ tử của Thanh Liên?
“Cũng coi như là vậy đi.” Biết Mặc Thanh không có ấn tượng tốt đẹp gì với môn phái, Dư Phong tránh né ánh mắt của y miễn cưỡng nói.
“Thế nào gọi là cũng coi như vậy? Có chuyện này thôi ngươi cũng phải giấu ta?”
“Không phải là ta cố ý giấu…” Hắn vội vàng thanh minh sau đó lại ngập ngừng, sau đó thở dài một hơi. “Ta rời phái đi đã lâu, chỉ thấy nó không quan trọng không nhất thiết phải nhắc đến.”
“VÌ sao lại rời???” Mặc Thanh kinh ngạc hỏi lại.
“Không chung chí hướng, không chung đường.” Dư Phong cười nhạt. Hắn lẳng lặng nhìn Mặc Thanh hỏi lại. “Ngươi sẽ không vì chuyện này mà giận ta chứ?”
Từ trước đến nay Mặc Thanh vốn không ưa gì người của phái Thanh Liên, chỉ cần nhìn đến bộ dạng xa hoa lộng quyền đó y đã nuốt không trôi. Nghe nói chưởng môn phái đó xa hoa đến mức ngay cả sảnh đường đều lát vàng, y phục đệ tử đều được may bằng gấm vóc, hàng ngày đều ăn sơn hào hải vị, đi đến đâu khoe khoang đến đó.
Mà những số tiền đấy có được không phải là ăn trên mồ hôi nước mắt của người khác hay sao? Bị yêu ma quấy nhiễu đã cực khổ, nếu gặp phải đệ tử phái này còn cực khổ hơn gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-hon-xin-hay-buong-tha/1723314/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.