Miêu Gia đứng một mình trước cửa nhà thờ, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đang dần tối. Trong đầu hắn đầy những giả thuyết và suy đoán, nhưng những manh mối đã biết lại có hạn. Nếu như không có thêm bất kỳ gợi ý nào thì ở trong không gian vốn bị phong bế này, hắn vẫn tương đối bị động.
Tề Băng đi tới từ phía sau, ngữ khí vẫn rất bình tĩnh: "Hiện tại mọi người còn có thể yên tĩnh nghỉ ngơi, nhưng nếu như tình huống này tiếp tục đến ngày mai, thực phẩm và nước uống sẽ là một vấn đề lớn. Mặc dù là ta và Dụ Hinh có thể kiên trì, nhưng những người khác tối đa trong hai ngày sẽ mất nước trầm trọng."
Miêu Gia cười lạnh nói: "Hừ. Hai ngày... Ngươi cũng đã cân nhắc tới xa như vậy rồi cơ. Bây giờ trời cũng đã tối rồi, quỷ mới biết sẽ có chuyện gì xảy ra trong cái thị trấn này, có thể bình an vượt qua đêm nay mới là vấn đề lớn nhất."
Tề Băng trả lời: "Ngoại trừ ba chúng ta, những người còn lại là William, hai thầy giáo cùng ba nữ sinh, tổng cộng sáu người. Chỉ cần tất cả mọi người tập hợp cùng một chỗ, phải bảo vệ điểm từng ấy người có lẽ cũng không khó."
Miêu Gia nói: "William thì có lẽ không sao, hắn tuy nhiên không biết rõ về chúng ta nhưng chắc hẳn cũng đã hiểu chúng ta không bình thường. Về phần những người khác, ta lại không hi vọng bọn họ biết quá nhiều..."
"Đây đã chẳng phải là thời điểm che dấu tung tích nữa rồi, chúng ta là người săn quỷ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757317/quyen-9-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.