Thanh âm trầm thấp truyền tới từ trong bóng tối: "Con của ta, ngươi muốn đi đâu vậy?"
Ánh mắt Vương Hủ rất kiên định, không hề sợ hãi, hắn nhìn chằm chằm vào những bức tượng sáp, lên tiếng: "Ta biết rồi, ngươi đang ở trong đó. Ngươi là Manson đúng không?"
Manson không hiện thân, thanh âm của hắn lần nữa vang lên: "Con của ta. Để cô bé kia xuống đi, cái chết của nàng... Là cái giá. Mà ngươi... Có lẽ còn có thể sống lâu thêm một chút."
Đồng tử Vương Hủ lập tức co lại, lúc này hắn mới cảm thấy bộ ngực Yến Ly đã không còn yếu ớt phập phồng như lúc trước, tiếng thở đều đều bên tai hắn cũng không còn...
Chẳng hề quan tâm tới kẻ thù hay nguy hiểm trước mắt, Vương Hủ ôm Yến Ly vào ngực mình. Nàng đã sốt cao, nhưng thân nhiệt lại hạ thấp xuống đáng kể, chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, dấu hiệu sinh mạng của nàng đã hết sức nhạt nhòa...
Trong ánh mắt Vương Hủ còn lưu lại một tia hi vọng."Tỉnh... Tỉnh lại đi... Yến Ly. Ngươi nghe thấy ta nói không? Yến nhi! Eleanor! Tỉnh! Tỉnh lại!"
"Không có tác dụng đâu, thân xác kia đã không có linh hồn rồi." Manson dùng thanh âm lãnh khốc, một lần nữa tuyên án tử với Yến Ly.
Vương Hủ coi như không nghe thấy lời Manson nói..., hắn đặt Yến Ly gối đầu lên vai mình: "Tỉnh lại... Yến Ly... Ngươi không thể chết... Ngươi xuất hiện trong cuộc đời của ta, chỉ vì ta mà trả giá tất cả, khiến ta yêu mến ngươi. Hiện tại ngươi lại rời bỏ ta, không thể... Ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-ho-bat-quy/1757316/quyen-9-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.