Sáng sớm ngày 19 tháng 9, trời còn chưa sáng hẳn, bụng dưới Thẩm Đường hơi hơi trướng, mới đầu cô cứ tưởng đang nằm mơ, là cảm giác trong mơ. Cảm giác căng trướng càng ngày càng rõ ràng, cho đến khi bị khó chịu mà tỉnh dậy.
Hôm nay là cuối tuần nên làm một giấc ngủ nướng.
Trên thắt lưng nằng nặng, là Tưởng Thành Duật vòng tay qua.
Mặt Thẩm Đường vùi trong cổ Tưởng Thành Duật, ngửa đầu cũng không nhìn thấy anh.
Bị đè trong chăn, cô nhẹ nhàng gỡ tay anh ra, Tưởng Thành Duật vẫn đang ngủ say, khi cánh tay bị người lôi kéo, anh lập tức ôm chặt cô vào lòng theo bản năng.
Cằm anh cọ cọ trên trán cô.
Sự nhạy cảm của Thẩm Đường đối với kỳ kinh nguyệt luôn rất chính xác, kỳ kinh nguyệt của cô rơi vào khoảng ngày hai mươi hàng tháng, có thể sớm hơn hai ngày, thỉnh thoảng áp lực công việc lớn, bị chậm vài ngày cũng là chuyện bình thường.
Cô lại thử gạt cánh tay Tưởng Thành Duật lần nữa, lúc này Tưởng Thành Duật bị quấy nhiễu, “Đừng cựa quậy.”
Thẩm Đường không có cách nào, không thể lằng nhằng ở đây thêm nữa, nếu không sẽ làm bẩn ga giường mất.
“Chồng ơi, em muốn đi toilet.”
Tưởng Thành Duật đang lúc nửa ngủ nửa tỉnh, “Ừ.”
Sau đó vẫn không có động tĩnh gì.
“Chồng ơi.”
“Anh đây.”
“Anh thả em ra đi, sắp bị anh siết chặt đến mức không thở nổi rồi.”
Tưởng Thành Duật mở mắt ra, nhập nhèm không rõ, “Sao thế em?”
Anh trở tay lấy điện thoại trên tủ đầu giường xem, mới 5 giờ rưỡi.
“Không phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005077/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.