Từ chỗ đăng ký kết hôn đi ra, Tưởng Thành Duật đưa Thẩm Đường về công ty. Anh không biết người khác đăng ký kết hôn xong có phải chúc mừng long trọng hay không.
Trước đây những nghi lễ tình cảm như thế này đối với anh chỉ là vật trang trí, cứ trang trí như vậy suốt hai mươi mấy năm, mãi đến 5 năm trước, anh có Thẩm Đường. Những lễ nghi trên phương diện tình cảm đã được nhặt lên từng chút một.
“Trưa nay anh đón em ra ngoài ăn nhé.”
Thẩm Đường còn một đống công việc phải xử lý, “Anh không bận ạ?”
Trong lúc nói chuyện còn không tập trung, cô lật tới lật lui hai tờ giấy kết hôn, xem xét kỹ càng. Từ số căn cước công dân đến ảnh chụp của hai người, không sót một chữ nào trên nội dung trang giấy.
Thậm chí cô còn thuộc luôn số giấy đăng ký kết hôn.
Tưởng Thành Duật thấy tâm tư cô không ở trên người mình, anh rút giấy đăng ký kết hôn từ tay cô rồi nhét vào túi, “Em định nhìn một lần cho chán để sau này khỏi phải nhìn hả.”
“Trưa nay em muốn đi ăn gì?” Anh cố chấp muốn dẫn cô đi ra ngoài chúc mừng.
Thẩm Đường sa vào niềm vui sướng khi đăng ký kết hôn, uống miếng nước là có thể xem như cơm, nào còn cần đi ra ngoài ăn.
Cô đặt túi xách trên đùi sang một bên, dịch sang bên cạnh rồi dựa gần vào anh.
“Có sắc đẹp thay cơm rồi, còn cần gì ăn cơm nữa.”
Vừa nói, tay cô chen vào khe hở giữa lưng anh và thành ghế, ôm quanh eo anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005076/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.