Còn may, bà Tưởng đã có chuẩn bị tâm lý từ trước.
Đối với việc Tưởng Thành Duật còn chưa theo đuổi được người ta mà đã giới thiệu Thẩm Đường như vậy, đúng là bất ngờ và ngoài dự đoán nhưng lại hợp tình hợp lý.
Bà mỉm cười với Thẩm Đường, “Người thật đúng là xinh đẹp hơn trên TV, bác thay Tranh Tranh vote cho cháu lên top các bảng xếp hạng gần nửa năm rồi, cuối cùng cũng may mắn gặp được người thật.”
Nâng cô lên như vậy, Thẩm Đường nghe mà vừa mừng vừa lo.
“Các con cứ làm việc của các con đi, hai bác ngồi một lát sẽ đi ngay.” Bà Tưởng dặn con trai, “Đi lấy bàn cờ cho mẹ với bố con, bọn ta uống ly cà phê với đánh bàn cờ đã.”
Tưởng Thành Duật không để Thẩm Đường ở lại trong sân để cô một mình đối mặt với bố mẹ anh, anh nắm tay cô, “Anh quên mất để bàn cờ ở chỗ nào rồi, em đi tìm cùng anh nhé.”
Không biết ở chung một chỗ với cha mẹ anh sẽ có bao nhiêu áp lực, Thẩm Đường chưa từng nghe lời như vậy, bây giờ anh nói cái gì cô cũng sẵn sàng nghe theo, rất là ngoan ngoãn theo anh vào biệt thự.
Đi vào trong phòng, cô thở phào nhẹ nhõm.
Tưởng Thành Duật buông cô ra, “Xin lỗi em, anh không ngờ bố mẹ anh lại tới đây.”
“Không sao ạ.” Thẩm Đường hiểu cho anh.
Tưởng Thành Duật bảo dì giúp việc tìm bàn cờ mang ra đó, anh dẫn Thẩm Đường đến phòng bếp, sợ cô khẩn trương nên muốn dời lực chú ý cho cô.
Thẩm Đường nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005054/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.