EDIT: BRANDY
Thẩm Đường mua cho Tưởng Thành Duật một túi đồ ăn toàn hải sản, ngay cả cơm cũng là cơm rang hải sản.
Chủ quán là người trong thôn, vừa nhìn đã nhận ra cô, còn nói chuyện phiếm với cô vài ba câu. Thấy cô bé nhà họ Thẩm mua một lúc nhiều thức ăn như vậy, còn nói đùa sức ăn của cô so với trước kia tốt hơn nhiều vậy mà vẫn gầy tong teo.
Cô đành cười trừ, tạm biệt thím chủ quán.
Trên đường cầm mỹ thực trở về còn cố sức bước nhanh sợ đại tiểu thư trong kim ốc đói ngất.
Vừa đẩy cửa lớn phòng khách ra, một chớp mắt, nhìn cảnh tượng vô cùng vi diệu trước mặt, hai mắt Thẩm Đường trợn tròn, đứng bất động ngoài cửa.
Tưởng Thành Duật ngồi sofa đối diện ông nội, ngay ngắn, quy củ pha trà.
Tiếng mở cửa vừa truyền đến, ông Thẩm và Tưởng Thành Duật cùng đồng thời nhìn ra cửa. Bầu không khí trầm mặc vi diệu không miêu ta được thành lời, thậm chí có chút xấu hổ.
Trong đầu Thẩm Đường vẽ ra 7749 lý do, nhưng cuối cùng vẫn không biết tình huống như này nên nói gì.
Cô nhẹ nhàng đóng cửa lại, trong mấy giây ngắn ngủi ép mình miễn cưỡng khôi phục vẻ trấn định.
Mấy năm nay lăn lộn trong nghề này đúng là không uổng phí.
“Hai người đang uống trà ạ. Ông nội, cháu giới thiệu với ông một chút, đây là ---” Cô cười lập tức đưa mắt ra hiệu cho Tưởng Thành Duật.
Anh hiểu ý, vô cùng tự nhiên tiếp lời: “Vừa rồi tôi đã giới thiệu qua với ông nội rồi. Tôi là vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-goi-duoi-vay-em/1005010/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.