Lúc Tạ Tri Phi được Chu Thanh cõng đến Tĩnh Tư Cư, người bên trong đang bận rộn.
Thang Viên phơi quần áo trong sân;
Lý Bất Ngôn đang bế Yến Tam Hợp từ trong sương phòng đi ra.
Yến Tam Hợp ngẩng đầu lên thì ngây ngẩn cả người.
Người này, sao lại tới nữa?
Người này nói dối không cần viết nháp: "Mới có được hai lạng đông trùng hạ thảo, ta bèn đưa tới cho ngươi, nhưng chủ yếu vẫn là đến nghe chuyện của am Thủy Nguyệt.”
Ta thấy ngươi rảnh rỗi thì có!
Yến Tam Hợp thấy sắc mặt hắn trắng bêch thì mềm lòng vài phần, nhích cằm về phía dưới tàng cây: “Chu Thanh, đặt thiếu gia thích lo chuyện bao đồng của ngươi ở đó đi.”
Tạ Tri Phi nhướng mày: “Không được, đây là đãi ngộ của khách quý, gia có tài đức gì đâu?”
“Tam gia suy nghĩ nhiều rồi, đây là ghế thương tật.” Lý Bất Ngôn cười.
“Ừ, Tam gia bị thương, ngồi đúng lý hợp tình.” Tạ Tri Phi vỗ vỗ Chu Thanh: "Thả ta xuống.”
“Ta đi dọn giường trúc cho cô nương.”
Thang Viên dọn giường trúc ra, dàn xếp ổn thỏa cho hai vị nhân sĩ thương tàn, lại vội đi pha trà, bưng ra mấy đĩa trái cây và điểm tâm.
Lại thấy hai người đều đổ mồ hôi đầy trán, vì thế cầm lấy một cây quạt, đứng ở phía sau hai người để quạt trái quạt phải.
Lúc này, Lý Bất Ngôn đem một hộp son đưa tới cho Yến Tam Hợp.
Yến Tam Hợp liếc mắt nhìn Chu Thanh: "Chu Thanh, đóng cửa lại.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537974/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.