“Phu nhân!” Lý Chính gia bĩu môi nói: “Ban ngày ban mặt đóng cửa lại, hai nha hoàn một đỏ một xanh ở bên ngoài trông coi, nô tỳ chờ nửa ngày, cửa kia vẫn đóng chặt, cũng không biết làm gì bên trong.”
“Rầm…” Ngô thị đập bàn một cái, ngũ quan trở nên ác độc.
"Phu nhân, nô tỳ nhiều lời, nói một câu không nên nói, người phía trước muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn gia thế có gia thế, vậy chủ nhân Tĩnh Tư Cư có gì?”
Lời này, quả thực nói đến tâm khảm của Ngô thị.
Không có gì cả?
Của hồi môn không có, gia thế không có, tuy có chút nhan sắc nhưng cũng nhìn chẳng có chút phúc khí nào.
“Nô tỳ còn nghe nói, Yến cô nương kia cứ rảnh ra là chạy ra ngoài, đêm hôm khuya khoắt mới trở về, cô nương trong sạch, sao có thể giống như nàng.” Lý Chính Gia liên tục thở dài: “Lại nhìn nha hoàn bên cạnh nàng, quả thực còn càn rỡ hơn cả chủ tử, một cô nương sao lại mặc trang phục nam nhân, đúng là chẳng ra cái dạng gì? Làm sao không lo cho được.
Ngô thị vặn khăn, cau mày nói: "Người nhà ngoại của lão phu nhân, lão phu nhân, lão gia đều giúp đỡ, lời của ta không có tác dụng.”
Không có tác dụng cũng phải nói.
Lý Chính Gia thấp giọng nói: "Nếu như tương lai hai ngươi thực sự thành thân thì chỉ e phu nhân lại bị Liễu di nương đè đầu.”
Lời này, lại một lần nữa nói đến tâm khảm của Ngô thị.
Người Ngô thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-doan-menh-nha-ho-ta-song-lau-tram-tuoi-roi/3537975/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.