Nhạc Nhiên Kỳ hai mắt rưng rưng: “Anh… bình tĩnh đã.”
Đàm Tử Kỳ chợt nhận ra hành động thô lỗ của mình, liền bỏ tay khỏi cằm cô. Anh quay mặt lại phía bàn làm việc, chống hai tay lên bàn, thở dốc: “Xin lỗi, tôi không kiềm chế được.”
Nhạc Nhiên Kỳ tự hiểu chuyện này khiến anh ấy giận dữ thế nào. Đối với Đàm Long bang, việc có người vào bang phái rồi muốn xin rời đi là tiền lệ chưa bao giờ có. Cô lại là người anh đích thân đưa về, chuyện này tất nhiên không dễ dàng chấp nhận được.
Nhạc Nhiên Kỳ suy nghĩ đủ đường, cũng không nghĩ ra được lý do thật sự mà Đàm Tử Kỳ nhất thời không kiềm chế được cảm xúc của mình. Đây không phải là vấn đề quan hệ chủ tớ, mà là…
Giọng của Đàm Tử Kỳ đã bình ổn hơn lúc nãy: “Nói đi, em thật sự muốn đi sao?”
“Tôi…”
“Vì em yêu anh ta, hay vì em nghĩ rằng ở lại Đàm Long bang này, em sẽ không được an toàn?”
Nhạc Nhiên Kỳ nhìn thẳng vào mắt của anh. Chưa bao giờ cô thấy mình dũng cảm như lúc này: “Tôi đã dành cả đêm để suy nghĩ, cuối cùng mới đi đến gặp anh. Cả hai lý do anh đưa ra, đều không phải chuyện tôi muốn.”
Nghe Nhạc Nhiên Kỳ gián tiếp nói không yêu Mặc Từ Khuynh, không hiểu sao trong lòng Đàm Tử Kỳ như thấy trút được gánh nặng to lớn biết nhường nào. Anh khoanh tay tay trước ngực, tựa người vào bàn, tiếp tục lắng nghe.
“Nói tiếp đi.”
“Đàm Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-lua-dao/2943404/chuong-29.html