Lư Mễ khá là biết phấn đấu, không để bà nội quá buồn phiền.
Hồi đi học thì dựa vào bộ não biết tận dụng thời cơ mà đạt được thành tích tốt, sau đó qua nước Anh trao đổi hai năm, về nước thì vào một công ty khá ổn, yên tâm mà sống.
Cô tự tổng kết những điều tâm đắc khi làm việc: Phải cố gắng làm việc cho tốt nhưng nói không với tăng ca; tạo mối quan hệ tốt đẹp với sếp, lúc cần thiết có thể gọi sếp là anh đại, nhưng thực sự không thể tăng ca.
Lư Mễ ghét tăng ca.
Công ty có nhiều người như thế, cứ đến lúc tăng ca là ngâm ở đây không về, cô bạn tốt Thượng Chi Đào có hiệu suất rất cao nhưng công việc thực sự rất nhiều, mà hầu hết mọi người đều đang diễn. Gõ bàn phím máy tính kêu to hơn bất cứ ai khác, tiếng nhận cuộc gọi công việc phải thật to, ban ngày làm biếng cả buổi, tan làm thì như chó đội lốt người. Chúng sinh đều rất khổ, Lư Mễ hiểu mà.
Hiện giờ thì cô đang sầu vì một chuyện, làm sao để tạo mối quan hệ tốt với sếp mới. Trước khi biết thóp sếp mới thì cô phải an phận.
Dù hằng ngày luôn nhìn giờ để tránh đi muộn nhưng cô vẫn đi muộn.
Trước kia đi muộn thì không sao, sếp mặc kệ cô. Trên hệ thống thì cô giải thích là chấm công bị lỗi, thư ký mở một mắt nhắm một mắt cho cô qua. Trước giờ cô chưa từng bị sếp phê bình vì chuyện đi muộn.
Vào thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3710036/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.