Cô nói to như thế, đương nhiên Đồ Minh nghe thấy. Anh ngẩng đầu lên nhìn biển quảng cáo treo ở tòa nhà đối diện, nhìn thấy rất rõ, anh không mù.
Đồ Minh cảm thấy nhân viên tên Lumi này y như con ngựa hoang không chịu trói buộc, đứng ngồi tự mang phong thái riêng, dù đang ở trong cửa hàng thức ăn nhanh người ra người vào cũng không thể che giấu được vẻ ngông nghênh của cô.
“Luke ngồi đây đi!” Lư Mễ vẫy tay với Luke, mũi chân hơi dùng sức, đá cái ghế trống dịch ra ngoài mười mấy centimet, sau đó nói với người nhanh chân tới giành chỗ: “Có người rồi!”
Thượng Chi Đào liếc nhìn Luke, mặt hơi đỏ.
“Ơ? Em đỏ mặt gì thế?” Lư Mễ trêu cô ấy, lại nói với Luke vừa ngồi xuống ghế bên cạnh: “Sao hôm nay ngài lại xuống tầng ăn thức ăn nhanh vậy? Chẳng lẽ sếp mới của chúng ta không đáng để mở một bữa tiệc đón gió tẩy trần hả?”
“Nói nhiều sai nhiều.” Luke nhìn khay thức ăn của cô: “Ngon không?”
“Gì? Cửa hàng thức ăn nhanh này ấy hả? Đây là quán tôi thích nhất đó.” Lư Mễ khen ngợi rất nghiêm túc. Với một người có thể ăn tào phớ với bánh quẩy một cách ngon lành thì đương nhiên bát thức ăn nhỏ được nấu một cách nghiêm túc cẩn thận này ngon rồi.
“Ngon thì cô ăn nhiều vào, chưa biết chừng ngày nào đó bị đuổi thì không ăn được nữa đâu.”
Đuổi ông nội anh ấy. Lư Mễ mắng thầm Luke trong lòng, miệng lưỡi của thằng cháu trai này làm người ta tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-co-hoat-ngon/3710035/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.