Tối hôm ấy, sau khi ăn cơm xong, Phển dọn dẹp, rửa bát, lau bàn, quét nhà hăng say lắm. Ông Mừng nhìn con vẫn chưa hết lo lắng, nhưng ông cũng bất ngờ trước sự chăm chỉ thái quá của cậu con trai.
Ông Mừng hỏi :
-- Ái chà chà, làm gì mà năng nổ thế.....Trước chẳng phải mày ngại làm mấy thứ này lắm cơ mà...?
Phển đáp :
-- Bố chẳng biết gì cả, phải nhanh chóng dọn dẹp, xong lát nữa còn nghe chuyện đêm khuya chứ..?
Ông Mừng ngạc nhiên :
-- Chuyện đêm khuya...? Chuyện đêm khuya ở đâu...?
Phển cười khoái chí :
-- Ơ, thế là bố vẫn không hiểu gì à...? He he he, khi nãy con có hỏi bác Lương rồi, bác ấy đã đồng ý đêm nay sẽ cho chúng ta ngồi nghe tiếp về chuyện của anh Thước. Cơ mà từ giờ đến lúc ấy, bác Lương còn phải sắc thuốc cho anh ta nữa nên phải tầm nửa đêm mới kể. Vậy nên trong lúc chờ đợi, con dọn dẹp cho sạch sẽ, gϊếŧ thời gian ấy mà. Mà cũng lạ nhé, ngủ cả ngày, tỉnh dậy con thấy người khỏe cực kỳ bố ạ.
Ông Mừng nghe xong thì vội chạy đi tìm thầy Lương, thấy thầy Lương đang ngồi quạt quạt cái bếp lò nhỏ, ông Mừng sà xuống hỏi :
-- Đêm nay bác lại cho bố con tôi ngồi nghe chuyện tiếp à...?
Thầy Lương mỉm cười :
-- Thì có gì đâu, hôm trước chúng ta cũng đều có mặt, hơn nữa, cậu Thước được cứu cũng có công của bố con bác chủ. Thấy hai người cũng thích, vả lại cậu nhà cũng có lời trước rồi, sao tôi từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527318/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.