Trong lúc thầy Lương đang đau đầu vì chưa thể nghĩ ra cách giúp được mẹ con bà Hồng bởi bùa phép của người Chà đối với thầy Lương vẫn là một bí ẩn vô cùng lớn thì bất chợt bà Hồng lên tiếng :
-- Thầy cho tôi hỏi, tiếng Phạn có phải là cổ ngữ của Ấn Độ không..?
Thầy Lương đáp :
-- Đúng như vậy, cô có thể đọc được sao…?
Bà Hồng lắc đầu, nhưng bà chỉ về phía Hiên, con gái của bà rồi trả lời :
-- Con bé, con bé Hiên có thể đọc được.
Thầy Lương có chút ngạc nhiên, thầy hỏi :
-- Thật chứ….? Nhưng sao cô bé lại đọc được chữ Phạn…?
Bà Hồng giải thích :
-- Người Chà theo Hồi giáo chính thống, tôi hơi khác một chút vì tôi gốc là người Việt Nam, nên sau khi lấy chồng người Chà tôi mới bắt đầu hòa nhập với cuộc sống của họ. Văn hóa của người Chà cho rằng, đàn bà mới là người chăm lo công việc trong gia đình. Họ sống theo chế độ mẫu hệ, đàn bà giữ gìn gia phả, con gái sinh ra mang họ mẹ. Sau này khi người đàn ông chết đi, người phụ nữ sẽ lo chuyện cúng bái đến lúc hết tang. Chính vì vậy nên con gái tôi ngay từ nhỏ đã phải học rất nhiều thứ, nhất là những vấn đề liên quan đến đạo Hồi, và thầy của nó là một người đàn ông gốc Ấn Độ. Ngoài việc học kinh, con bé còn được thầy ưu ái dạy cho cổ ngữ của người Ấn, đó chính là tiếng Phạn.
Thầy Lương khẽ hỏi cô bé Hiên :
-- Cháu thực sự đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quy-an/527317/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.