Thu Nhuyễn Nhuyễn tò mò tờ giấy trong tay Lưu Kỳ, hỏi: “Lưu Kỳ, đã
nhiều ngày ngươi liên tiếp thu được bồ câu đưa tin chính là có chuyện quan
trọng?”
Lưu Kỳ hai tay đập xuống, nói: “Phu nhân cũng thật cất nhắc ta, ta có thể
có việc gì quan trọng, bất quá là chưởng quầy phu nhân nhờ ta giúp nàng ấy
tìm nơi sống yên ổn, ta sai người truyền tin cho ta.”
“A.” Thu Nhuyễn Nhuyễn lên tiếng, không tính toán tiếp tục hỏi, xe lắc đến
nàng choáng váng.
Lưu Kỳ còn chờ nàng tiếp tục hỏi nữa, mắt thấy nàng nhắm mắt muốn ngủ
thì ngồi không yên, nói: “Phu nhân, ngài không muốn biết chưởng quầy bọn
họ thế nào?”
Thu Nhuyễn Nhuyễn biết hắn đây là miệng không chịu yên, phối hợp hỏi
hắn: “Bọn họ thế nào?”
Lưu Kỳ nháy mắt tinh thần tỉnh táo, nói: “Tiểu tử kia hối hận hòa ly!”
Như thế gợi lên lòng hiếu kỳ của Thu Nhuyễn Nhuyễn, từ trong lòng Mạc
Ly ngồi dậy, hỏi:
“Chuyện như thế nào rồi?”
“Lúc ấy hòa ly, tiểu tử kia còn thực sảng khoái, khi phu nhân rời trấn Bão
Liễu thì ngồi không yên, khách điếm cũng từ bỏ, đuổi theo phu nhân đi
cùng. Trước kia phu nhân thông đồng nam nhân thế nào, hắn đều không để
trong lòng, hiện tại ngược lại muốn quản người ta, sợ phu nhân với người
khác tốt hơn, thành thân cùng người khác. Lúc là tức phụ của mình thì
không chạm vào, hòa ly rồi thì thật ra ba ba mà dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quoc-su-sung-the-thanh-nghien/2543055/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.