Buổi tối, trong phòng bếp, Phụng Sa đang trộn salad rau củ thỉnh thoảng truyền đến tiếng cười có phần ngớ ngẩn của Đậu Bích, quay đầu liền thấy Đậu tiểu thư nằm liệt trên sô pha xem phim não tàn.
Ngốc chợt mỉm cười, trong lòng có chút ngọt ngào, không biết từ khi nào mình đã trở thành "bảo mẫu riêng" của Đậu Bích, tuy rằng người phụ nữ kia ngày thường thích làm khó cô nhưng cô vẫn hưởng thụ cảm giác đó.
Bởi vì so với cô độc thì có người cãi nhau vẫn hạnh phúc hơn.
Nếu không phải Đậu Bích, chỉ sợ cô sẽ không quên được đoạn tình cảm kia nhanh đến thế.
"Chị C. hôm nay em không đi đâu... Bà dì tới, đau bụng kinh, ai... Đau chết mất..."
Đậu Bích thoải mái nằm trên sô pha, bắt chéo chân, lắc chân nhàn nh lừa người đại diện, cô ta thích nằm ở nhà hơn là tham gia tiệc tối nhàm chán kia vì...
"Chị Đậu còn đau không, em... Em nấu nước đường đỏ cho chị." Phụng Sa vừa nghe thấy Đậu Bích kêu đau vội vàng chạy từ trong bếp ra.
"Không đau, tôi lừa đại C, không muốn tham gia hoạt động."
"Sao lại vậy, không phải quan trọng lắm à?" Phụng Sa nhớ rõ trong lịch trình thì đêm nay có hoạt động quan trọng.
Đậu Bích không hiểu sao cô ta lại thích một tên ngốc khủng khiếp như Phụng Sa, vừa yếu đuối vừa nhàm chán, miễn cưỡng lắm cũng coi như ngây thơ, nhưng thời buổi này ngây thơ không phải lúc nào cũng được ca ngợi.
"Còn không phải vì cô." Đậu Bích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/queo-vao-gl/3400311/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.