"Chị có hơi thích em, làm sao bây giờ?"
Kiều Ý dùng sức mãi mới nuốt được cà phê xuống để không phun vào mặt chị, suýt nữa đã bị sặc chết.
Cô dừng một lúc mới nói: "Chị Lam, chị lại nói đùa..."
Kiều Ý nhướng mày nhìn Mễ Lam, cô đánh giá Mễ Lam một hồi, người này không uống rượu mà cũng không bị kẹp đầu vào đâu sao lại nói ra lời này?
Ngữ khí của Mễ Lam vẫn nhẹ nhàng, hoàn toàn không cảm thấy lời của bản thân chấn động cho lắm, "Không trêu em, chị thích em."
Sau đó lại ngừng một chút, "Ngay cả Thẩm Ngôn Khanh cũng thích thì không ai là không thích đúng không?"
Hóa ra là đang thăm dò chỗ này, nói đi cũng phải nói lại Mễ Lam nhớ thương nữ vương đại nhân nhà mình!
Ai nói Thẩm Ngôn Khanh thích cô thì cả thế giới phải thích cô, nông cạn thật chứ! Chưa từng nghe câu tình nhân trong mắt hóa Tây Thi à?
Kiều Ý làm vẻ bình tĩnh thở dài, "Chị Lam đánh giá em quá cao rồi, em không tốt như vậy. Nếu ai cũng thích em vậy em cũng phiền chết."
"Cũng đúng." Mê Lam gõ ngón tay trên mặt bàn, chị nghiêng đầu nói với Kiều Ý, "Cũng có chỗ em tự mình hiểu rồi đó."
Kiều Ý hối hận rồi, đáng ra cô phải phun cà phê lên mặt chị mới đúng, bây giờ uống một ngụm làm lại còn kịp không?
Con người ở một mức độ nào đó đều có tâm lý như vậy, khi tự nói bản thân là hèn thì đó là khiêm tốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/queo-vao-gl/3444123/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.