- Con gái yêu của ba, sao bây giờ con mới về? Có biết ba lo cho con lắm không? Sao không về cùng bé Lam hả? Ba còn cứ tưởng con lại bị bắt cóc tống tiền rồi cơ?Thật không thể tin nổi, một thương gia thành công, nổi tiếng nghiêm khắc như ba nó lại nói những lời này. Với ý nghĩ, "Hình tượng là gì, có ăn được không?", ba nó không ngần ngại ôm lấy nó. Trinh nhìn Lam, ánh mắt khó hiểu. Cô hiểu ra, chỉ lắc nhẹ đầu ý "Tớ giải thích rồi nhưng ba không nghe"
Một phút... Hai phút... Năm phút... Bảy phút...
- E hèm, anh à, bỏ con ra đi, anh định ôm nó đến sáng mai à?
Mẹ nó phần trêu chọc, phần cứu rỗi cái thân bị ba ôm quá chặt của nó. Mọi người bụm miệng cười. Nó cứu thế cho ba
- Con đói. Đi ăn thôi.
- Đúng rồi pama, con đói quá, ăn thôi
Bàn ăn nhỏ thịnh soạn dọn sẵn, chỉ chờ nó về. Và cái bàn ăn "nhỏ" này là cái bàn dài được chất kín, chỉ đủ đồ ăn cho mười người thôi. Nó, mặt nham nhở, gượng cười một cái
- Ba mẹ, muốn con chết vì no?
Ba mẹ nó, mặt buồn buồn. Họ nhớ nụ cười tươi tắn, vui vẻ của nó. Vậy mà, giờ còn không ai nhớ lần cuối nụ cười ấy xuất hiện là khi nào? Và, trên môi nó hiện tại, chỉ có nụ cười nhếch mép, nhàn nhạt, gượng gạo, họa hoằn lắm mới có một cái cười nhẹ nhàng. Nụ cười của nó, bao giờ mới trở về.
- Hai người sao vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quen-de-duoc-yeu-em-them-lan-nua/3188792/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.