Nói dứt câu Du Trạch Dương liền kiểm tra cơ thể cô gái nhỏ, chẳng mấy chốc anh đã thấy được vết bỏng. Vết bỏng sưng lên làm đỏ hết cả bàn chân Bội Nghiên, có vài chỗ còn bị phồng rộp. Thấy vết bỏng trên chân công chúa nhỏ, Du Trạch Dương lập tức trở nên sốt sắng hỏi:
Nghiên Nghiên, chân em sao thế? Sao lại sưng đỏ lên rồi?Không sao không sao! Là do khi nãy em vô ý làm đổ nước sôi lên chân nên mới bị sưng đỏ.Nghiêm trọng như vậy sao em không nói? Để anh đưa em đi bệnh viện, làm sao để như vậy được!Không cần đâu! Chỉ là vết bỏng nhỏ thôi vài ngày sẽ khỏi.Sao mà nhỏ được! Hay là cứ đến bệnh viện đi.Du Trạch Dương vừa cuối xuống nhìn vết bỏng vừa đau lòng hỏi thăm Bội Nghiền, công chúa nhỏ của anh, bảo bối của anh vốn dĩ chưa bao giờ phải đụng vào bếp núc sao lại bị bỏng? Thấy người đàn ông rối lên vì mình bị thương, Bội Nghiên không khỏi thấy vui sướng. Anh lo lắng cho cô sao cô lại không hiểu? Chỉ là không muốn khiến không khí mất vui! Bội Nghiên tựa đầu vào ngực người đàn ông, dùng hai tay giữ lấy khuôn mặt anh khiến anh đối diện với mình rồi vui vẻ nói:
- Em không sao! Em đã cất công nấu bữa trưa cho chú rồi! Chú mà không ăn em sẽ giận đó.
Vừa nghe đến đây gương mặt Du Trạch Dương bỗng tối sầm lại, hai tay anh ôm lấy Bội Nghiên bế thốc lên rồi nhanh chân bước vào nhà.
Vào đến nhà, Du Trạch Dương đặt Bội Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3652052/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.