Tại tập đoàn Du thị
Cốc..cốc...cốc
- Mời vào!
Cạch
Tiếng cửa vang lên kèm theo giọng nói của một người đàn ông:
- Du thiếu đúng là người siêng năng chăm chỉ, danh bất hư truyền! Tôi nghe nói ngài vừa mới đáp máy bay sáng nay thế mà giờ đã trở lại với công việc. Du thị có người lãnh đạo như vậy chẳng trách ngày càng phát triển!
Du Trạch Dương đang xem tài liệu thì dừng lại khi nghe giọng nói, anh từ từ ngước mắt nhìn rồi cong môi:
Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là Vũ thiếu gia!Du thiếu, tôi cũng không thích vòng vo nên sẽ vào việc chính. Hôm nay tôi đến là để ký hợp đồng dự án khu nghỉ dưỡng phía Nam.Tôi đương nhiên biết Vũ thiếu đến là vì việc gì! Nhưng các người làm tôi hơi ngạc nhiên.Sao Du thiếu lại nói vậy?Chắc anh cũng biết lập trường và quy tắc làm việc của tôi từ trước đến giờ. Tôi không thích dong dài càng không thích nhiều lời. Các người muốn ký hợp đồng với tôi thì tốt nhất nên thể hiện thành ý. Tuy nhiên tôi chưa thấy được thành ý đó!Nghe xong câu nói của Du Trạch Dương sắc mặt người đàn ông đối diện lập tức tối sầm lại. Tuy nhiên chỉ mấy giây sau lại trở lại trạng thái bình thường, khó xử nói:
- Tôi hiểu ý Du thiếu nhưng mong anh đừng chấp. Chúng tôi cũng biết nên thể hiện chút thành ý nhưng lực bất tòng tâm
Du Trạch Dương nhìn thái độ của Vũ Lăng Duy liền nhếch miệng cười, trong lời nói mang theo vài phần mỉa mai:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3652051/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.