Kết thúc bữa sáng đã gần 7 giờ 30 phút sáng, Du Trạch Dương và Bội Nghiên bắt đầu xuất phát đến nơi Bội Tử Hàn và vợ được chôn cất. Hôm nay là một ngày đặc biệt đối với cô công chúa nhỏ, sợ cô buồn nên Du Trạch Dương tự mình lái xe đưa cô đi. Chiếc Maybach lần nữa được lái ra khỏi gara thẳng tiến đến nơi ba mẹ Bội Nghiên an nghỉ.
Trên đường đi mưa vẫn cứ rơi rả rít nặng hạt như trút nước, phải chăng chính ông trời cũng cảm thương cho số phận thiệt thòi kia. Suốt chặng đường đi trên xe tuyệt nhiên không vang lên lấy một tiếng nói. Khác hẳn với ngày thường, Bội Nghiên không còn nét vui tươi mà chỉ chăm chăm nhìn ra ngoài cửa sổ. Đôi mắt cô công chúa nhỏ mang theo một nét u sầu, khóe mắt phiếm hồng vẫn còn hơi sưng nhẹ.
Lái được một đoạn khá xa dinh thự, Du Trạch Dương bỗng nhiên ghé vào một tiệm hoa. Anh dặn dò Bội Nghiên ngồi im trong xe còn bản thân thì chạy vội vào cửa tiệm. Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, Du Trạch Dương đã đặt trước một bó cúc trắng thật đẹp. Không những thế anh còn chuẩn bị một ít bánh bao ngọt, loại bánh mà khi xưa Bội Tử Hàn và vợ rất thích.
Anh trở lại xe với bó cúc lớn tuyệt đẹp trên tay khiến Bội Nghiên không khỏi kinh ngạc. Biết được Du Trạch Dương đã âm thầm chuẩn bị tất cả cho ba mẹ mình khiến Bội Nghiên vô cùng biết ơn và cảm động. Cô mím môi rồi nhẹ nhàng nói:
- Cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quay-ve-may-man-van-co-the-gap-nguoi/3629859/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.