🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Nếu bảo em phải cảm ơn tôi cả đời thì sao?” Một câu nói thản nhiên làm nổ tung những chùm pháo hoa.



Lông mi Thời Văn Nhân run rẩy, trái tim ẩn dưới chăn vang lên từng nhịp như sấm, môi khẽ mấp máy, cuối cùng cô chỉ nói: Tôi buồn ngủ rồi.



Lương Văn Viễn không có bất kỳ động tác hay biểu cảm dư thừa nào, chỉ tém góc chăn cho cô, chúc ngủ ngon rồi ra khỏi phòng.



Cơn gió ngoài cửa sổ xé toạc bầu không khí yên tĩnh, đèn đêm bỗng chốc vụt tắt khiến căn phòng tối đen.



Sau đêm hôm đó, thỉnh thoảng Lương Văn Viễn sẽ đến bệnh viện thăm cô, mang cho cô một bó hoa hay một phần canh bổ, hoặc chỉ nhìn một cái rồi rời đi. Mối quan hệ giữa hai người cứ khó hiểu và không rõ ràng như thế.



Sau khi xuất viện, Thời Văn Nhân bận rộn với công việc đến tận cuối tháng Mười Một.



Không biết Lương Văn Viễn có bản lĩnh phi thường gì mà ngay khi Thời Văn Nhân mới vừa hết bận thì anh bắt đầu hẹn cô, nói rằng có một bữa tiệc anh muốn đưa cô đến chơi, có cả Tô Miên nữa.



Thời Văn Nhân cảm thấy buồn cười, lúc cô làm việc anh không hề quấy rầy cô, xong việc lại đưa cô ra ngoài chơi, nên nếu nói anh ân cần cũng không quá đáng.



“Hôm đó tôi có việc bận, không thể tới đón em được, Tô Miên sẽ đưa em đến đó.” Lương Văn Viễn nói trong điện thoại.



Thời Văn Nhân nhẹ nhàng trả lời rồi không nói thêm gì nữa, nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quanh-nam/3722760/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.