“Tiểu Lục Lục…” Niên Tiểu Mộ vừa định nhắc nhở cô bé còn chưa rửa tay, giây tiếp theo đã thấy khuôn mặt tròn tròn tinh xảo của cô bé nhăn lại.
Cái miệng nhỏ lộ vẻ muốn nuốt cũng không được mà muốn nhả ra cũng không xong.
Niên Tiểu Mộ giật nảy cả mình, cô vội vàng cầm đũa, ăn thử một miếng món trứng xào của mình.
Mới vừa cho vào miệng, cả khuôn mặt đều nhăn lại.
Cô vội vàng đưa tay ôm Tiểu Lục Lục vào trong lòng, “Mau nhè ra, đừng ăn nó.”
Tiểu Lục Lục rất ngoan, há miệng, nhổ miếng trứng gà ra.
Khuôn mặt nhỏ vì chịu đựng nãy giờ mà đỏ bừng lên, tủi thân cọ cọ ngực cô.
Niên Tiểu Mộ ôm lấy cô bé, nhanh chóng rót một cốc nước.
“Đây là lần thứ mấy cô nấu ăn?” Dư Việt Hàn cầm đũa, gẩy gẩy mấy cái lên đĩa trứng xào rồi gắp ra một mảnh vỏ trứng, biểu tình trên mặt anh lúc này thật sự là không thể dùng từ ngữ để hình dung được.
Niên Tiểu Mộ quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Lục Lục, cô bé ôm ly nước trong tay, trốn vào một góc cách bàn ăn xa nhất có thể. Cô giơ một ngón tay lên.
“Lần đầu tiên.”
“…”
“Tôi thực sự không biết nấu ăn, là anh cứ bắt tôi làm đấy chứ.”
Cô là vì tiền thưởng nên mới thử làm một thứ mình chưa làm bào giờ.
Kết quả đã chứng minh thiên tài cũng có điểm yếu.
Giống như nấu nướng.
Dư Việt Hàn nhìn vẻ mặt chột dạ của cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867721/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.