Văn phòng rộng lớn vẫn yên tĩnh như ngày thường.
Anh hơi nhíu mày lại, có mùi khét quanh quẩn quanh phòng.
Dư Việt Hàn cởi áo vest, tùy é ném lên sô pha, đi thẳng vào phòng nghỉ.
Không chờ anh đi đến phòng nghỉ, liền thấy trợ lý mang vẻ mặt rối rắm đứng ở cửa, thấy anh, trợ lý há miệng như muốn nói cái gì đó nhưng lại không nói nên lời, sắc mặt trắng hơn thường ngày.
“Sao thế?” Dư Việt Hàn nhíu mày, môi mỏng hé mở.
Trợ lý vừa muốn trả lời, Niên Tiểu Mộ đã cầm muỗng từ trong phòng bếp chạy ra.
Thấy Dư Việt Hàn, khóe môi lập tức cong lên.
“Anh họp xong rồi à? Anh đi rửa tay đi rồi ăn cơm!”
“…” Dư Việt Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng hổng của cô mà hai mắt híp lại.
“Cậu chủ à, cậu…” Trợ lý muốn nói cái gì nhưng anh đã nhanh chóng bước vào phòng nghỉ.
Đi về phía bàn ăn.
Trên bàn, là chiến lợi phẩm mà Niên Tiểu Mộ đạt được sau hai giờ chiến đấu hăng hái.
“Tránh đường, tránh đường, canh nóng đây!” Dư Việt Hàn vừa bước vào, còn chưa kịp món nào với món nào thì thấy cô bưng một bát canh nóng từ phòng bếp đi ra.
Cô lướt qua người anh, đặt bát canh đó lên bàn.
Cô thở dài nhẹ nhõm, tháo tạp dề trên người xuống, hưng phấn phất phất.
“Đại công cáo thành!”
Dư Việt Hàn, “…”
Lúc trước, cô làm biết bao nhiêu chuyện khiến người khác khó tin mà không thấy cô biểu lộ vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867719/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.