Niên Tiểu Mộ, “…”
Trợ lý nói xong liền xách nguyên liệu nấu ăn vào phòng bếp.
Phòng bếp nhỏ rất sạch sẽ và có đầy đủ mọi thứ.
Thực sự muốn cô nấu cơm…
“Nếu cô còn có yêu cầu gì thì có thể nói cho tôi.” Trợ lý bỏ đồ xuống, quay người, khách sáo nói.
“…” Khóe miệng Niên Tiểu Mộ giật giật.
Cô yêu cầu một người đầu bếp, có được không?
“Chuyện này, cậu chủ nhà anh có hiểu lầm gì hay không chứ tôi không…”
“Cô Niên, cậu chủ nói, bữa cơm này liên quan mật thiết đến việc tăng lương gấp ba vào cuối tháng của cô.” Niên Tiểu Mộ vừa định nói mình không biết nấu nướng thì trợ lý liền dùng lời cắt ngang lời cô.
Nghe vậy, lời nói đến bên miệng của Niên Tiểu Mộ lập tức bị nuốt vào trong.
Cô cười còn khó nhìn hơn cả khóc, cắn răng nói, “Được, tôi làm, lập tức làm ngay!”
Lúc này, trợ lý mới yên tâm rời khỏi phòng bếp.
Sau khi trợ lý đi khỏi, Niên Tiểu Mộ lập tức xị xuống.
Cô nhìn đống nguyên liệu nấu ăn trước mắt, đắm chìm trong nỗi buồn phiền khổng lồ.
Cô có thể nói rằng thứ kĩ năng duy nhất mà cô không có được là nấu ăn không?
Nhưng việc này liên quan đến chuyện lương thưởng của cô cuối tháng, đừng nói là bảo cô nấu, bảo cô hô biến ra một bàn đồ ăn cho Dư Việt Hàn cô cũng sẽ làm ấy chứ.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Có rồi, cô gọi cơm hộp rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867717/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.