Niên Tiểu Mộ: “…”
Bây giờ cô không muốn ăn cơm, cô muốn ôm lấy anh đồng quy vu tận!
“Có ý kiến?” Dư Việt Hàn liếc khuôn mặt nhỏ lộ rõ không cam lòng của cô, nhướng mày hỏi.
“Tôi nói tôi không biết nấu ăn, là anh cứ bắt tôi phải nấu, cho nên hậu quả anh phải tự chịu!” Niên Tiểu Mộ lấy hết can đảm, biện luận theo lý lẽ.
Chuyện tiền bạc không thể nhân nhượng được.
Hai người phải nói chuyện bằng lý lẽ, cái gì cũng phải đúng lý hợp tình mới được chứ!
“Tôi nhớ lần trước tôi bảo cô đánh đàn dương cầm cô nói cô không biết đánh.” Dư Việt Hàn đi đến trước mặt cô, cúi xuống nhìn cô, “Lúc tôi bảo cô khiêu vũ cùng tôi, cô cũng bảo không biết khiêu vũ.”
Niên Tiểu Mộ mờ mịt chớp mắt, “Chuyện này cùng nấu ăn có quan hệ gì sao?”
“Nó chứng tỏ rằng những lời cô nói ra thì không thể tin được.” Dư Việt Hàn chậm rãi đưa ra kết luận.
“…” Anh nói rất có đạo lý, cô không biết phải phản bác như thế nào.
Vì vậy anh không tin cô nên mới bắt cô phải nấu ăn.
Cô phá hỏng phòng bếp của anh thì cô phải đền, là hợp tình hợp lý?
Sao cô có cảm giác như không đúng chỗ nào nhỉ…”
Không chờ Niên Tiểu Mộ suy nghĩ cẩn thận, thân hình cao lớn của anh đã lướt qua cô, ra khỏi phòng bếp, ra ngoài, vẫy tay với Tiểu Lục Lục.
“Chị xinh đẹp muốn mời con ăn cơm, con có đi không?”
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867722/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.