“Được.” Niên Tiểu Mộ nghe thấy câu nói của bà ta, lại cười nói.
Hóa ra ý đồ của bà ta là vậy.
Cô xoay người rời khỏi phòng.
“Bà chủ, nước của bà.” Niên Tiểu Mộ đặt một cốc nước sôi trên tủ đầu giường của bà ta.
Trình Tú Lộ nằm như vậy, không nhìn đã đưa tay cầm lấy.
Tay vừa mới đụng tới cái cốc, lập tức the thé hét lên một tiếng.
“Ôi!” Bà ta rụt tay về, nóng tới mức ngồi bật dậy.
Đụng tới vết thương trên mông, lại đau tới mức ngã xuống giường.
Bà ta tức điên lên, tức đến mức muốn hất luôn cốc nước lên người Niên Tiểu Mộ, nhưng cô đứng ở mãi ngoài cửa, hai tay khoanh trước ngực.
Với khoảng cách đó, căn bản không thể hất nước tới chỗ cô!
“Sao bà chủ lại không cẩn thận như vậy? Bà nhìn tôi này, tôi chỉ mới bị bà hất canh một lần đã nhớ lúc đưa đồ cho bà chủ, cần phải tránh xa một chút.” Niên Tiểu Mộ nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của bà ta, khóe miệng cong lên, chậm rãi nói.
Trình Tú Lộ nghe mà tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Lại muốn sai cô làm việc khác nhưng sợ cô làm gì chơi xỏ bà ta.
Nhưng cứ như vậy mà bỏ qua cho cô, bà ta không cam lòng!
“Bà chủ, kẹp tóc mà bà đặt được đưa tới rồi.” Người giúp việc của biệt thự nhỏ cầm một cái hộp đi vào phòng.
Niên Tiểu Mộ thấy có người tới, vừa mới định kiếm cớ chuồn đi, đã nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-doi-con-lai-deu-vi-em/2867609/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.