Giới giải trí hôm nay giống như một tổ ong vò vẽ vừa bị chọc phá, hỗn loạn hết cả lên. Tiếng ồn ào, nhốn nháo len lỏi vào từng ngóc ngách của không gian mạng, khiến Weibo như muốn sập toàn bộ vì lượng người truy cập quá nhiều. Tất cả mọi chuyện chỉ bắt nguồn từ một bức ảnh đơn giản, nhưng sức hút của nó lại đủ mạnh để kéo theo hàng loạt hashtag, trông không khác gì bầy kiến bu vào mật ngọt kín một góc trời. (7)
Trong tấm hình, cô gái mặc bộ đồ bệnh nhân trắng tinh lặng lẽ xuất hiện ở nơi ấy, thân hình gầy gò yếu ớt ngồi trên xe lăn để ra ngoài hóng gió, hệt như một tinh linh lạc vào chốn trần gian. Ánh nắng đầu ngày dịu dàng chiếu xuống, bao phủ lấy cô tựa như tấm lụa mềm mại mượt mà, tạo nên một sự tương phản rõ rệt với vẻ mệt mỏi mang đầy vết tích của cô. Dẫu vậy, trong mắt cô vẫn ánh lên một sức mạnh ngầm, như thể ngọn lửa kiên cường vẫn âm ỉ cháy trong sâu thẳm. Trông cô chẳng khác nào đóa hoa mong manh giữa cơn bão, sẵn sàng vươn mình một cách mạnh mẽ, bất chấp mọi giông tố để khẳng định sự sống ở thế giới đầy thử thách này. (10)
(Tôi đã trở lại.))
Vài ba chữ đơn giản, không thêm bất kỳ dấu chấm than nào, cũng không hề dài dòng hoa mỹ. Nhưng chính sự ngắn gọn súc tích ấy lại tựa cú nổ lớn, dễ dàng thổi bay lớp bụi của thời gian, đồng thời cũng khơi dậy những ký ức đang dần bị phai mờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3747523/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.