Quân Ly Mặc mở bừng hai mắt, hơi thở thì hỗn loạn gấp gáp như kẻ vừa thoát khỏi vô số những cơn ác mộng trập trùng. Mồ hôi lạnh ướt đẫm trên trán hắn, len lỏi chảy dọc theo gương mặt tái nhợt, ngấm vào làn da lạnh buốt thấu xương. Ánh sáng mờ ảo của buổi nắng sớm lặng lẽ chui lọt qua rèm cửa, chiếu lên tấm ga giường nhàu nhĩ, không những không khiến nó ấm áp mà còn nhiễm thêm khí sắc lạnh lẽo vào bầu không khí nặng nề trong phòng.
Hắn chống người ngồi thẳng dậy, lưng mệt mỏi dựa vào đầu giường, lòng ngổn ngang trăm mối không sao tả xiết. 4
Từ ngày chia tay với Tinh Nguyệt, những hình ảnh về cô vẫn cứ luôn xuất hiện trong giấc mơ của hắn, song lần nào cũng như lần nấy, kết cục cuối cùng của cô đều là những cảnh tượng đẫm máu kinh hoàng khó lòng nhìn thẳng, khiến hắn không sao thoát khỏi cảm giác lo sợ ám ảnh kéo dài. Giữa bóng đêm tĩnh lặng, Tinh Nguyệt chẳng khác nào bóng ma cứ mãi lượn lờ quanh tâm trí hắn, âm thầm nhắc nhở hắn về những quyết định tàn nhẫn mà hắn đã từng đưa ra, và về người con gái mà hắn từng cố gắng giữ khoảng cách, để rồi lại khao khát tới mức không bao giờ có thể quên được.
"Phải làm sao tôi mới quên em được đây?" Hắn thì thầm trong câm lặng, thế nhưng trong đôi mắt sắc lạnh như băng lại thấp thoáng nỗi buồn sâu thẳm khó thể gọi tên.
Giờ đây, Quân Ly Mặc không có cách gì để mà có thể dối lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3736885/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.