Sáng sớm, quán cafe vẫn chưa hoàn toàn đông khách, lác đác có mấy người đến chỉ để mua bữa sáng, đợi chưa được bao lâu đã mau chóng rời đi. (2 
Quân Ly Mặc lặng lẽ đấy cửa bước vào quán, dùng ánh nhìn đầy lạnh nhạt thoáng quét qua mọi ngóc ngách. Dù đã vô cùng thông thuộc với những tình huống khó lường, hắn vẫn không khỏi cảm thấy kỳ quái khi nhận được lời hẹn khác thường này. (4 
Và rồi trong ánh đèn dịu nhẹ như đang khiến không gian nơi đây thêm bừng sáng, hắn bỗng trông thấy một bóng người ngồi chờ sẵn với dáng vẻ nhàn nhã ung dung cực kỳ quen thuộc. (2 
Đó chẳng phải ai khác mà chính là Đường Mục. 
Bản năng chán ghét đối phương khiến Quân Ly Mặc muốn quay lưng bỏ đi ngay lập tức. Bởi Đường Mục vốn là bạn thân của Tinh Nguyệt, người mà hắn không muốn đối mặt nhất vào lúc này. Hơn thế nữa, vô số chuyện ở quá khứ cũng đã xảy ra mà chẳng thể thay đổi được, bây giờ gặp gỡ thì cục diện không phải sẽ xấu hổ lắm sao. (3) 
Song còn chưa để Quân Ly Mặc xoay người rời khỏi, Đường Mục ở đằng kia đã kịp nhìn thấy hắn. Y nhanh chóng đứng bật dậy, ánh mắt đầy sắc lạnh như đã quyết tâm ngày hôm nay phải chặn đường hắn lại. 5 
"Khoan đã, Quân Ly Mặc." Giọng Đường Mục trở nên trầm thấp, chứa đựng bên trong là một sự nghiêm túc khác thường, "Người hẹn anh đến đây là tôi." 
Hắn khẽ khựng bước, âm thầm trao cái nhìn đầy phán xét gửi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3736886/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.