Người đàn ông với khắp người bê bết máu, đang loạng choạng bước đi trong sự hoảng loạn đến cùng cực. Những vết thương sâu hoắm hằn lên trên da thịt, khiến mỗi cử động của gã như biến thành một cuộc tra tấn đầy đau đớn. Hơi thở dồn dập, ánh mắt chứa đầy sự sợ hãi đảo quanh để nhanh chóng tìm đường thoát trong căn nhà mà chính gã từng gọi là tổ ấm. Đồ đạc quen thuộc giờ đây đã trở nên xa lạ, méo mó dưới ánh đèn nhấp nháy. Tiếng bước chân của gã vang vọng rõ mồn một, hòa cùng tiếng gió lùa vào cửa sổ vỡ, mang theo cảm giác rùng rợn của một sự truy đuổi vô hình. 
Chạy được đến cầu thang dẫn xuống tầng dưới, gã bỗng vô thức ngoái đầu lại, nhìn về phía bóng tối vô tận ở sau lưng. Nhưng khi thấy nơi ấy trừ đống máu tươi bám dính cùng vô số mảnh kính văng tung tóe thì chỉ còn mỗi sự trống rỗng, gã chẳng thấy nhẹ lòng hơn chút nào mà còn hốt hoảng hơn bao giờ hết. 
"Anh đang tìm gì vậy? Tôi ở đây kia mà." 
Giọng nói thanh thoát trong trẻo văng vẳng ngay bên tai vốn sẽ làm người nghe phải thương nhớ song đối với người đàn ông, nó chẳng khác gì âm thanh đòi mạng của Tử thần phát ra từ chốn địa ngục dơ bẩn, khiến gã đông cứng lạnh ngắt toàn thân. Theo phản xạ vung tay ra đằng sau với mục đích đẩy người tới té ngã, gã cuồng loạn hét toáng lên: "Đi chết đi con khốn!!!" 
Đáng tiếc không như người đàn ông mong muốn, trong lúc gã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3728053/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.