Mặt trời lẩn khuất dần sau rạng mây màu tối, rất nhanh thôi trời sẽ đổ một trận mưa tầm tã. 
Tinh Nguyệt thầm đánh giá cảnh sắc bên ngoài, tâm tình bực bội chờ đợi người tới. Chỉ mong cơn mưa kia tới trễ một chút, nếu không cô sẽ gặp phải rắc rối nghiêm trọng. 
Quân Ly Mặc đêm hôm qua bất ngờ đổ bệnh mà chẳng rõ lý do. Mặc dù cô đã cố gắng tận tình chăm sóc, song bệnh tình của hắn vẫn chưa có dấu hiệu thuyên giảm. Vậy nên khi trời vừa hửng sáng, cô đã vội vã gọi điện cho bác sĩ, báo cho đối phương biết tình huống hiện tại của nhân vật phản diện. 
Cô không dám làm phiền tới bác sĩ gia đình của Cố gia, dẫu cô chẳng ngại tí phiền phức ấy. Nhưng Quân Ly Mặc thì khác, hắn là trường hợp ngoại lệ đang cần che giấu với mọi người, vì thế cô không thể qua loa lấy lệ được. 
[ Ký chủ, mọi thứ rồi sẽ ổn thôi, cô đừng sốt ruột quá, hại thân thể. ] Hệ thống nhịn chẳng được lên tiếng động viên. Vị này mà cũng đổ bệnh nữa là mệt càng thêm mệt. 
Tuy nhiên Tinh Nguyệt lại lắc đầu: [ Ta bình thường, ngươi nghĩ nhiều rồi. ] 
Hệ thống không nói gì nữa. Anh biết ký chủ nhà mình cứng đầu, nên cũng lười khuyên nhủ gì thêm. 
Tiếng chuông cửa bỗng vang lên, ngay lập tức phá tan bầu không khí căng thẳng trong phòng. Tinh Nguyệt đi ra mở cửa, thấy người tới liền thở phào đôi chút: "Vào đi, ta đợi ngươi nãy giờ." 
Người đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3728047/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.