Tinh Nguyệt chậm rãi đi đến căn hộ xuất hiện thoáng qua trong tâm trí. Ngay khoảnh khắc bước vào, cô lập tức cảm nhận được sự hiện đại và ấm cúng của không gian. Phòng khách rộng rãi là điểm nhấn nổi bật, với sàn gỗ nâu ấm và bộ sofa nỉ mềm mại tạo nên cảm giác êm đềm, thoải mái. Những chiếc gối tựa đơn giản nhưng tinh tế được đặt trên ghế, cùng tấm thảm len màu be dưới chân, khiến không gian vừa thân thiện lại chẳng kém phần sang trọng. 
Cách đó không xa, từ cửa sổ lớn tràn vào vô vàn ánh sáng, in bóng một khoảng trời trong xanh đã tạo nên sự thoáng đãng, nhưng không hề làm mất đi cảm giác gần gũi, quen thuộc. Mọi chi tiết từ cái bàn trà gỗ nhỏ đến đèn đứng ở góc phòng với gam màu vàng dịu đều mang đến một làn không khí dễ chịu, mọi thứ như được sắp đặt tỉ mỉ để người ta cảm thấy thoải mái ngay từ lần đầu tiên đặt chân vào. 
Nàng ấy cũng thật biết cách chăm chút cho tổ ấm của mình ghê. 
Căn hộ này vốn được Cố Triệu Xuyên mua tặng riêng cho nguyên chủ khi nàng mới vừa được tìm về, với ý định bù đắp đôi chút cho cô con gái nhỏ. Song kể từ lúc trải qua bao nhiêu chuyện, nơi đây dần bị rơi vào quên lãng, rốt cuộc lại trở thành chỗ trú ngụ duy nhất mỗi khi thấy tủi nhục, buồn khổ của nàng ấy. 
Thở dài một hơi, Tinh Nguyệt không nghĩ nhiều nữa mà lựa chọn xoay người đi vào phòng ngủ phụ, thuận tay ném cái cục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-anh-giua-thoi-khong/3728046/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.