Mà gương mặt vốn xinh đẹp tuyệt mỹ của nàng, bây giờ còn sót lại rặng
mây đỏ, trong mắt càng có nét kiều mị chưa tan đi.
Hết thảy đều làm tăng thêm vẻ đẹp của nàng.
Khoảnh khắc bước ra cổng lớn, nàng hơi quay đầu, đôi mắt đẹp rơi trên
người Hứa Thanh ở trong cửa, âm thanh của tự nhiên dịu dàng vang lên.
“Vậy chúng ta nói rồi nhé.”
“Nói rồi...”
Hứa Thanh hít sâu một hơi, khẽ gật đầu.
Nụ cười của Tử Huyền càng đẹp hơn. Nàng quay người rời đi, nhưng sau
khi đi ra mấy bước, thân thể nàng như có hơi khó chịu, nhưng rất nhanh, hai má
lại ửng hồng...
Đưa mắt nhìn bóng dáng Tử Huyền đi xa, nét mặt Hứa Thanh hơi ngẩn ngơ.
Nhưng không đợi hắn hồi ức từng màn trong bảy ngày này, bóng dáng Nhị
Ngưu đã xé gió bay đến từ gần đó, mà cũng không phải đi một mình, bên cạnh
hắn còn có Ngô Kiếm Vu đi theo.
“Ai, Tiểu A Thanh, trùng hợp như thế.”
Nhị Ngưu làm ra dáng vẻ như vừa đến nơi đây, vẫy gọi Hứa Thanh.
“May mắn trước đó ngươi nhắc nhở ta, ta nói với ngươi Tiểu A Thanh, ta đi
phủ Tạo Vật, đích thân nhìn chằm chằm bảy ngày bảy đêm, một bước không rời
đi trong đó, bọn họ quả nhiên không có cơ hội ăn bớt nguyên vật liệu.”
Nhị Ngưu đắc ý đi tới, Ngô Kiếm Vu bên cạnh muốn nói lại thôi, nhưng
cuối cùng vì không dẫn đến phiền toái không cần thiết, hắn vẫn lựa chọn ngậm
miệng.
Hứa Thanh quay đầu, vẻ ngẩn ngơ trong mắt đã tan đi, hắn bình tĩnh nhìn
đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326285/chuong-2126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.