“Tiền bối ngươi, thật ra rất phù hợp yêu cầu và tiêu chuẩn của Cổ Linh
Hoàng đối với đồ ăn, không có thân xác, cũng sẽ không mắc răng, thần hồn lại
sung mãn, hương vị hẳn là rất không tệ.”
“Nhưng ta cũng không làm khó ngươi, ngươi chỉ cần thành thành thật thật
nhường đường là được.”
“Nếu lại ồn ào...”
Ánh mắt Hứa Thanh trở nên sắc bén, nhìn hồn ông lão Uẩn Thần.
“Ta sẽ đưa ngươi đi, để Cổ Linh Hoàng ăn ngươi!”
Đáy lòng ông lão Uẩn Thần quay cuồng, lời nói quen thuộc này, đúng là lời
hắn nói với Hứa Thanh trước đó. Giờ phút này bị đối phương trả về, hắn chút
Hứa Thanh nhìn một, lại nhìn lệnh bài nhìn một, nét mặt chần chờ.
Nét mặt Hứa Thanh vẫn như thường. Hắn cũng không cho ông lão Uẩn
Thần này quá nhiều thời gian cân nhắc, tay phải đã bóp mạnh, lệnh bài này lập
tức lấp lánh ánh sáng.
Càng có một vệt U Minh khí tràn ra từ bên trong, hình thành một vòng xoáy
màu đen bên ngoài.
Giữa tiếng chuyển động ầm ầm, cảm giác lành lạnh tràn ra từ vòng xoáy,
khuếch tán bát phương, lộ ra vị mục nát nồng đậm.
Đó là khí tức tử vong.
Càng có một tiếng thở dốc, mang cơn đói, mang tang thương truyền ra từ
bên trong.
“Đói...”
Khoảnh khắc nghe thấy chữ đó, toàn thân ông lão Uẩn Thần kia run lên,
ngay cả hồn thể cũng run rẩy.
Vệt u ám nổi lên trong mắt Hứa Thanh, hắn đang muốn triệu hoán.
Đúng lúc này, nét mặt ông lão Uẩn Thần bên trong chùm sáng ba màu đã
không còn chần chờ nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326098/chuong-1939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.