Hứa Thanh cảm giác đôi chút, ánh mắt thâm thúy.
Hắn cảm nhận được, trong ánh sáng màu vàng kim này ẩn chứa lực lượng
đến từ Thần linh! Trên trình độ nào đó, lực lượng này cũng là dị chất, nhưng lại có thể khống
chế, giống như bị thuần phục mà bay lượn ở bát phương, có thể bị hấp thu bình
thường.
Hứa Thanh hít một hơi, lại hóa thành lực lượng tu vi trong thân thể.
Một màn này khiến hắn hơi chấn động.
Đội trường đứng bên cạnh Hứa Thanh, ngóng nhìn hết thảy, nét mặt lộ ra vẻ
hồi ức, hình thành cảm khái.
“Lại tới nơi đây...”
Hắn dùng âm thanh nhỏ bé chỉ có Hứa Thanh có thể nghe được, lẩm bẩm
một câu.
“Đi thôi, tiểu sư đệ, ngươi đi xem một chút, đỉnh cao của Viêm Nguyệt
Huyền Thiên tộc này.”
Đội trưởng vỗ bả vai Hứa Thanh.
Hứa Thanh đè xuống gợn sóng trong lòng, ngẩng đầu nhìn hơn một nghìn
tám trăm tòa cấm sơn trên đỉnh đầu mình một chút.
Những cấm sơn này, càng tới gần Thần Sơn, thì càng nhanh chóng thu nhỏ,
giờ phút này từng tòa giống như chấm đen lượn quanh trên đỉnh đầu.
Dù thu lại rất nhỏ, nhưng số lượng nhiều vẫn khiến cho Hứa Thanh bị nhìn
chăm chú.
“Số lượng như thế, hẳn là có thể giành thứ nhất được.”
Hứa Thanh thì thào dưới đáy lòng, thân thể không giảm tốc độ, hóa thành
trường hồng, đi thẳng đến quần núi.
Càng tới gần, Thần Sơn càng lúc càng lớn trong mắt Hứa Thanh, cuối cùng
đã không nhìn thấy đỉnh tận cùng. Loại cảm giác bản thân nhỏ bé kia cũng
không thể khống chế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326099/chuong-1940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.