Còn hình dáng chúng sinh trong phố chợ cũng là như vậy.
Hứa Thanh liếc mắt qua, đã thấy không dưới mấy trăm tộc khác biệt. Nếu
đặt vào lúc hắn chưa bước lên con đường tu hành, thấy cảnh này, chắc chắn sẽ
cho rằng mình đến chỗ của yêu ma.
Mà kinh nghiệm của Đội trưởng phong phú hơn Hứa Thanh quá nhiều, cũng
hiểu rõ rất nhiều về tộc Viêm Nguyệt, thế là sau khi đi một đoạn đường, Đội
trưởng lên tiếng chào tạm biệt Hứa Thanh, rồi tự chạy ra ngoài, ngồi xổm trước
mặt một thạch nhân màu xanh, cò kè mặc cả với đối phương.
Hứa Thanh tiếp tục đi đến, nhìn qua từng quầy hàng, tìm kiếm vật mình cảm
thấy hứng thú.
“Độc thảo, lại cũng không ít.”
Trước một gian hàng, Hứa Thanh nhìn xem bình bình lọ lọ và thảo dược khô
héo đặt ở chỗ đó, kiểm tra rồi mua một chút. Cho đến nửa canh giờ sau, Hứa
Thanh thở dài dưới đáy lòng.
“Linh thạch không đủ…”
Có quá nhiều vật trong phố chợ này làm hắn cảm thấy hứng thú, nhưng giá
cả vật nào cũng cực kỳ kinh người. Với tài lực của Hứa Thanh, linh thạch mang
theo bên người cũng không đủ.
Trừ khi hắn bán một vài vật phẩm của mình.
Loại cảm giác thiếu linh thạch này, hắn đã thật lâu không thể nghiệm. Cảm
thụ thời khắc này khiến hắn nghĩ tới khoảng thời gian ở Nam Hoàng Châu.
“Giá hàng của Viêm Nguyệt này có hơi khoa trương.”
Hứa Thanh lắc đầu, đang muốn truyền âm cho Đội trưởng, dự định rời khỏi
phố chợ này, nhưng đúng vào lúc ấy, bên trong Đinh 132 dung nhập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4326057/chuong-1898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.