Đôi mắt Hứa Thanh co lại, hắn nhìn thấy nhóm thị vệ kim giáp khác đang
áp giải một người khác đi vào Hoàng cung.
Đó chính là Ninh Viêm.
Đáp án đã sáng tỏ, Ninh Viêm dính tới chuyện mất trộm ở Tạo Vật cung, mà
chắc là còn mất đồ vô cùng quan trọng, khả năng lớn nhất là Thự Quang Chi
Dương.
Nhưng nếu là như vậy, thì chuyện này tồn tại manh mối rất lớn.
Đầu tiên, Hứa Thanh biết trong khoảng thời gian này Ninh Viêm gần như
chỉ tu hành.
Tiếp theo, với tu vi của Ninh Viêm, sao có thể làm ra được chuyện lớn như
vậy, mà sau khi chuyện xảy ra rồi, còn không chạy thoát.
Cuối cùng, nếu Thự Quang Chi Dương thật sự bị mất trộm, chuyện này càng
hoang đường hơn. Thự Quang Chi Dương là trọng bảo của Nhân tộc, sao có thể
dễ dàng mất trộm, nhất định sẽ được bảo vệ nghiệm ngặt, nơi đặt nó cũng không
cần thiết phải ở Tạo Vật cung.
Các suy nghĩ hiện lên trong đầu Hứa Thanh, ánh mắt hắn trở nên âm trầm.
Hắn đi hướng về Hoàng cung, cho đến khi tới quảng trường Thừa Tiên trước đại
điện.
Xung quanh quảng trường đứng đầy tu sĩ kim giáp, sát khí mãnh liệt, khiến
cho chỉnh thể bầu không khí vô cùng áp lực.
Còn có tiếng sấm vang rền trong không trung, Thiên uy cùng Nhân uy dung
hợp tạo thành cảm giác trấn áp, khiến nước mưa rơi xuống đều đang run rẩy.
Cùng run rẩy, còn có Ninh Viêm.
Lúc này hắn bị hai thị vệ kim giáp ấn bả vai, quỳ gối trên quảng trường, mặc
cho nước mưa xả xuống, ướt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325951/chuong-1792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.