“Nhưng tổng giáo của ta từng có một đoạn lưu ảnh, ghi chép hình thái dệt
hồn của Trần Đạo Tắc.”
Nói xong, hắn như vô tình nhìn Hứa Thanh.
Hứa Thanh nhìn hắn, vẻ mặt như thường, thản nhiên mở miệng.
“Mộc Nam đạo hữu, có thể cho ta xem lưu ảnh này không?”
Mộc Nam nghe vậy, thì vui vẻ cười.
“Đây là bí mật của giáo ta, người khác thì không thể, nhưng Hứa tôn muốn
xem, tất nhiên là được.”
Nói xong, Mộc Nam lấy ra một thẻ ngọc, buông lỏng, để nó trôi về phía
Hứa Thanh.
Hứa Thanh cầm lấy, tập trung nhìn, trong nháy mắt một cảnh tượng hiện ra
trong đầu. Trong đó có một tu sĩ trung niên mặc đạo bào, trong lúc phất tay ra
sau, tràn ra lượng lớn dị chất, hoà vào cơ thể, sau đó bản thân hắn thay đổi, hình
thái hóa từ hình người thành sinh vật thần tính dữ tợn.
Nhìn cảnh tượng này, mặt ngoài Hứa Thanh tỏ ra bình thường, nhưng trong
lòng lại nổi sóng.
Vì hình thái này rất giống hình thái thần linh của hắn! Mà trong khi lòng Hứa Thanh dao động, đột nhiên, từng tiếng chuông vang
lên, vang khắp Hoàng Đô, tiếng vang nặng nề hơn cả tiếng sấm, còn là chín
tiếng.
Người trong bữa tiệc ngẩn ra, sau đó thay đổi sắc mặt, thậm chí có người
còn đứng lên.
“Chín tiếng Hoàng chung, đây là xảy ra chuyện lớn gì rồi!”
Biểu cảm Hứa Thanh cũng nghiêm trọng. Cảm giác bất an đến từ điềm báo
của Thiên đạo trước đó, hiện giờ ngày càng mãnh liệt trong tâm thần hắn. Cùng
lúc này, ngoài đại điện của Tam công chúa, có tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325950/chuong-1791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.