Vốn dĩ, sương mù nơi này che khuất bầu trời, nhưng hiển nhiên Thi Cấm đã
từng phát sinh chuyện gì, sinh ra ảnh hưởng sâu xa đối với vùng cấm địa này.
“Nơi này rất thích hợp, Tiểu A Thanh cố lên, thả một khối huyết nhục Xích
Mẫu lớn thử xem chút.”
Đội trưởng nhìn Thi Cấm phía dưới, hai mắt sáng lên, điên cuồng càng sâu
hơn.
Hứa Thanh quay đầu nhìn về Đội trưởng, nhàn nhạt mở miệng.
“Đại sư huynh, ngươi tích cực như vậy, là có ý đồ gì đối với Thi Cấm này?”
Đội trưởng nghe vậy, lập tức nghiêm mặt, nghiêm túc mở miệng.
“Tiểu sư đệ, sao ngươi có thể nói như thế, ta thân là Đại sư huynh của
ngươi, đương nhiên vô cùng quan tâm về sự tăng trưởng sức chiến đấu của
ngươi. Mỗi một lần ngươi tăng lên, ta đều phải coi trọng hơn cả chính mình
tăng lên.”
Hứa Thanh mặt không biểu cảm, hắn mới không tin chuyện ma quỷ của Đội
trưởng. Hắn ít nhiều có thể đoán được một chút tâm tư của đối phương, thế là
giờ phút này hắn nhìn chăm chú, không nói một lời.
Nửa ngày sau, dưới ánh mắt của Hứa Thanh, Đội trưởng cười xấu hổ, thấp
giọng mở miệng.
“Tiểu A Thanh, Thi Cấm bây giờ không có chủ, nơi này là đất thí nghiệm
tốt nhất, lỡ như… Tử Viên Tử thật sự nổ tung, không chừng có thể đánh đến
hang ổ của chủ nhân Thi Cấm, tên kia khi còn sống có vô số bảo tàng!”
“Mặc dù sau khi Tử Viên Tử tự bạo thất bại, cũng rất nguy hiểm, nhưng có
chuyện gì mà không nguy hiểm đâu, dù nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325874/chuong-1715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.