Đội trưởng thở dài, thấp giọng nói.
“Hơi tiếc nuối, sao ta lại có loại cảm giác trước khi bắn pháo hoa bị người
lớn quát bảo ngưng lại nhỉ. Chỉ khi nào chúng ta thành công, thì chúng ta sẽ có
được lực uy hiếp hủy diệt một vực mà. Đến lúc đó, Nhân Hoàng nhìn thấy
chúng ta đều phải khách khí!”
“Không cam lòng.”
Hứa Thanh gật đầu, cũng có tiếc nuối. Giờ phút này hắn nâng tay nhấn mặt
trời màu tím một cái, Tử Viên Tử lập tức thu nhỏ lại, hóa làm một quả cầu nhỏ,
rơi vào trong tay hắn, bị hắn buộc trên thắt lưng. Sau đó hắn nhìn xung quanh
một chút, truyền ra thần niệm về phía Đội trưởng.
“Đại sư huynh không vội đâu, chờ chúng ta lại chuẩn bị một chút, chắc chắn
thành công hơn, lần sau lại bắn!”
Đội trưởng nghe vậy gật đầu, nét mặt tràn đầy nghiêm túc.
“Tiểu sư đệ ngươi nói đúng, ta cũng sẽ chuẩn bị cẩn thận, có cơ hội chúng ta
đi đến chỗ vợ trước của ta, bắn phát pháo hoa thật lớn cho nàng!”
Nói rồi, hắn ôm cổ Hứa Thanh, hai người đi xa.
Giữa không trung, lão Cửu thở dài, hắn cảm thấy hai người kia, thực sự rất
có thể tìm đường chết rồi. Nhưng nghĩ đến mấy năm trước bọn họ đã dám lấy tu
vi Nguyên Anh mưu đồ Xích Mẫu…
Hắn đột nhiên cảm giác được, hết thảy vẫn còn ổn lắm.
Cùng lúc đó, bên trong Hắc Linh đại vực, trên chiến trường tộc Hắc Thiên,
chiến tranh cũng đến thời khắc mấu chốt.
Thiên Lan Vương dẫn đầu người dưới trướng hắn chém giết cùng tu sĩ tộc
Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325875/chuong-1716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.