Hồi lâu, Hứa Thanh giơ tay lên chú ý đến bàn tay của mình.
Vẫn là bàn tay như trước.
Duy chỉ có ở trên, có một chút lông tơ tựa như cây bồ công anh bao phủ, rập
rạp vô số, đang ý đồ hấp thu huyết nhục của hắn.
Thậm chí còn có một ít đã chui vào đến bên trong máu thịt, đang lan tràn
vào phía trong.
Rõ ràng phải là kịch liệt đau nhức, nhưng Hứa Thanh lại không có bất luận
cảm giác nào.
Hắn biết rõ đó là cái gì.
"Dị chất....."
Hứa Thanh thì thào nói nhỏ, dị chất của phiến thế giới này, một khắc Hứa
Thanh sinh ra đã biết, sau khi tu hành tiếp xúc lại càng thêm hiểu rõ.
Chỉ là nhiều khi theo tu vi tăng lên, dần dần thoát ly phàm tục, đau khổ dị
chất mang đến, giống như trong lúc bất tri bất giác không bị chú ý.
Mà dị hoá do tu luyện mang đến, dường như cũng càng ngày càng ít.
Nhưng Hứa Thanh hiểu rõ, đây là bởi vì cấp độ khác biệt dẫn đến, trên thực
tế dị chất hành hạ đối với phàm tục vẫn tồn tại như trước, như nguyền rủa của
Tế Nguyệt đại vực chính là ví dụ.
Hắn biết rõ, không thể bởi vì Ảnh Tử có thể thôn phệ dị chất, liền cảm thấy
dị chất không có gì đáng sợ.
Như hiện giờ, hắn lần nữa cảm giác đến dị chất.
Cái thế giới này, không chỗ nào không có dị chất.
"Dị chất, là sống....."
Tâm thần Hứa Thanh nổi lên gợn sóng, lần nữa cảm giác phiến thế giới này.
"Cự xà trên bầu trời, là do dị chất vị thượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325705/chuong-1546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.