Hoặc là, dùng cái từ ‘dường như’ này cũng chưa quá thỏa đáng.
Bởi vì một khắc ấy, những ký ức trôi qua đang thật sự biểu lộ ra từ hư ảo,
dần dần hóa thành chân thật.
Mà những thứ cảnh tượng chân thật đó, một khi chúng nó hình thành thì có
thể thay thế hiện tại.
Vào thời khắc này thời gian trở nên khó có thể nắm lấy, nó không còn là
chảy xuôi về phía trước, cũng không còn ngược dòng về phía sau, mà biến
thành một cái vòng xoáy.
Bên trong cái vòng xoáy này, có quá khứ của Hứa Thanh, có hiện tại và
cũng có tương lai của hắn.
Chỉ là cảnh tượng tương lai là một mảnh mơ hồ, một chút xíu cũng nhìn
không rõ, bây giờ sau khi giao hòa cùng một chỗ, liền càng là như vậy.
Mà cái từ thời gian này, cũng biến thành lạ lẫm.
Dường như đã không có khái niệm vốn có của bản thân nó! Có lẽ, hai chữ ‘thời gian’, chỉ là sinh mệnh có trí tuệ vì muốn bản thân dễ
dàng lý giải, do đó định nghĩa cho nó.
Chân chính trên thực tế, nó không cần bất luận cái định nghĩa gì, hết thảy
khái niệm cũng chưa chắc có thể biểu hiện nguyên vẹn.
Tâm thần Hứa Thanh cuộn trào, cái nhận thức kỳ quái này cứ như vậy tràn
vào trong đầu của hắn.
Phá vỡ hết thảy.
Mà thế giới ở trước mắt Hứa Thanh, cũng lần nữa xuất hiện biến hóa.
Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy một tôn Thần Linh không thể diễn tả, đang
hành tẩu trong hư vô, sờ vào từng cái vòng xoáy thời gian như chơi đùa.
Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325706/chuong-1547.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.