Đối với thí luyện giả thông qua được cửa thứ nhất mà nói, bọn họ có mức độ
tự do cực lớn, có thể tùy thời lựa chọn rời đi và cũng có thể tùy thời bước vào,
thử nghiệm đẩy ra cánh cửa của cung điện cao nhất.
Thời gian, là nửa năm.
Cho nên sau khi ước định cùng đội trưởng, Hứa Thanh liền lựa chọn trở về,
chờ đợi cái gọi là ‘dầu’ theo như lời đội trưởng nói, đồng thời cũng đi thích ứng
con mắt Độc Cấm của mình.
Về phần đội trưởng, bởi vì bản thể bị phong ấn ở chỗ sâu trong hồ nước, thứ
xuất hiện ở trong cánh cửa chính là hồn thể do ý thức hội tụ, vì vậy đội trưởng
không cách nào rời khỏi mà chỉ có thể ở lại chỗ này.
Đối với vấn đề đó thì đội trưởng không chú ý chút nào, y nhìn chằm chằm
vào đồ đằng của Xích Mẫu, tiếp tục cắn nuốt như chó điên, rất nhập tâm.
Thời gian từng ngày cứ như vậy trôi qua.
Chiến tranh trên Tế Nguyệt đại vực cũng càng lúc càng kịch liệt ở các địa
phương, đồng dạng Hồng Nguyệt Thần Điện cũng trấn áp mạnh mẽ, chiến hỏa
không ngừng thiêu đốt, mà phản kháng cũng vẫn mãnh liệt như trước.
Từ sau khi Ngũ nãi nãi và Bát gia gia biến mất, mãi đến bây giờ vẫn chưa
trở về, đồng thời Thế tử và Minh Mai công chúa cũng nhiều lần ra ngoài, không
biết đang bận bịu làm gì.
Vì vậy bên trong tiệm thuốc nhỏ cũng thiếu đi một chút náo nhiệt so với
trước kia, nhưng mà Ngô Kiếm Vu vẫn mưu cầu danh lợi ngâm thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325704/chuong-1545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.