Tâm thần Ngô Kiếm Vu chấn động, bản năng muốn quay lại nhìn, nhưng
trong nháy mắt tiếp theo, y cảm thấy không bình thường, thầm nghĩ thi từ này
không sai, rắm chó không kêu bằng trắc không phân, nhìn như có thể rung động
đến tâm can khí phách, nhưng trên thực tế chính là không ốm mà rên.
Vì vậy y lần nữa hừ lạnh, cất bước đi về phía trước.
Cuối cùng là Ninh Viêm, y nghe được rất nhiều, cho đến khi nghe đến một
câu cuối cùng.
"Hoàng nhi....."
Bước chân Ninh Viêm dừng lại, nhớ tới lời nói lúc trước của đội trưởng,
trầm mặc mấy hơi thở, sau đó đi về phía trước như cũ.
Trên sơn mạch, thân ảnh mọi người nhanh chóng di chuyển trong sương mù,
không có bất kỳ một người nào nổi lên ngoài ý muốn.
Sau khi Hứa Thanh thông qua Linh Nhi biết được hết thảy, liền càng cảnh
giác đậm hơn, hắn theo bản năng cảm giác, sự quỷ dị của phiến thế giới này sẽ
không đơn giản như thế.
Vì vậy trong mắt Hứa Thanh cố gắng giữ tỉnh táo, vừa đi vừa căn cứ thời
gian trôi qua cùng với tốc độ của mình, để phán đoán khoảng cách với điểm
cuối cùng có còn xa lắm không.
Mà ngọn nến trong tay, rõ ràng ở đoạn đường này thiêu đốt nhanh hơn, bây
giờ chỉ còn lại có một căn sáp.
"Sắp đến rồi."
Hứa Thanh thì thào trong lòng, tiếp tục cất bước, nhưng vào lúc này, bên
trong tinh thần của hắn đột nhiên truyền đến âm thanh mang theo kinh hãi của
Linh Nhi.
"Hứa Thanh ca ca..... Ta nhìn thấy một đoàn khói đen nữa, nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325665/chuong-1506.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.