Trong trời đất sáng ngời, bên trên sơn mạch giống như đao phong, một đoàn
người đang đi nhanh.
Đội trưởng đi ở phía trước nhất, tiếp theo là Hứa Thanh, Ngô Kiếm Vu, U
Tinh, Lý Hữu Phỉ cùng với Ninh Viêm ở cuối cùng.
Giữa nhau cách vài chục trượng, riêng phần mình đều bị sương mù nồng
đậm màu đen bao phủ, không nhìn thấy bên ngoài, cũng không cảm giác được
lẫn nhau.
Hứa Thanh cầm lấy ngọn nến màu lam được đốt cháy, thân ngọn nến phóng
thích khói đen, vừa đi về phía trước, trong lòng vừa cảnh giác.
Thật sự là nếu đội trưởng không đề cập tới việc ngọn nến bị dập tắt thì cũng
đành, một khi nhắc nhở như vậy, Hứa Thanh không khỏi nhớ lại những gì trải
qua trước kia.
Vì vậy hắn theo bản năng vận hành tu vi trong cơ thể, giờ khắc này ước định
không thể sử dụng quyền hành Hồng Nguyệt đã bị Hứa Thanh tự động không để
ý đến.
Chẳng những hiện quyền hành Hồng Nguyệt lên toàn thân, thậm chí Độc
Cấm cũng được Hứa Thanh tản ra, vờn quanh ngoài thân thể.
Càng có Triêu Hà Quang lưu động.
Hắn đã làm tốt chuẩn bị thời khắc gặp phải ngoài ý muốn xuất hiện.
Chỗ cổ áo, giờ phút này Linh Nhi bỗng nhiên nhúc nhích thân thể, cẩn thận
ló đầu nhìn xa bên ngoài.
"Hứa Thanh ca ca, nơi đây có chút tương tự cùng Cổ Linh giới, tồn tại rất
nhiều vong hồn, chỉ bất quá vong hồn trong Cổ Linh giới phần lớn là đơn lẻ,
nhưng nơi đây hình như có đủ một chút pháp tắc đặc thù, khiến cho vô số vong
hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325664/chuong-1505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.