Giờ phút này, đội trưởng nhìn đèn lồng da người trong tay một chút, đáy
lòng trầm ngâm.
"Chẳng lẽ Thế tử lão gia gia bọn họ thật sự không bí mật theo tới? Nếu
không mà nói, vừa rồi bọn họ có thể nhịn được không ăn Ám Hồn phía dưới
vực sâu?"
Đội trưởng thở dài trong đáy lòng, không để ý đến đèn lồng da người đang
vùng vẫy, tay trái nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, nhấn một cái về phía
gương mặt trên đèn lồng có tám phần tương tự như gương mặt mình.
Gương mặt trên đèn lồng dữ tợn, phát ra tiếng gầm nhẹ.
Nhưng ngay khi tiếng gào to này vừa truyền ra, đội trưởng cắn chót lưỡi,
phun ra một ngụm lớn máu tươi về phía nó.
Đèn lồng lập tức bị huyết dịch ngâm đầy mặt.
"Câm miệng, ngươi là khuôn mặt kiếp trước năm đó lão tử để lại ở chỗ này,
còn dám rống với ta!"
Lúc giọng nói của đội trưởng truyền ra, thân ảnh Hứa Thanh đã không
nhanh không chậm đi qua sơn mạch, bước vào trên tế đàn.
Ngọn nến trong tay đúng vào lúc này thiêu đốt hầu như không còn, sau khi
sương mù tản ra, Hứa Thanh thấy rõ hết thảy bốn phía, ánh mắt cuối cùng rơi
vào đội trưởng cùng với đèn lồng trong tay y.
Đội trưởng đắc ý, nhấc đèn lồng tới.
"Đây là đồ chơi ta lưu lại năm đó, giấu ở nơi đây, bởi vì không có đầu óc,
chỉ còn lại da mặt cho nên tâm trí có hạn."
"Ta hiểu nó rất rõ, từ lúc chúng ta bước lên sơn mạch, ta một câu cũng chưa
nói, nhưng cái đồ chơi này ỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325666/chuong-1507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.