Một cái chớp mắt khi nhìn thấy Hứa Thanh, người thiếu niên kia liền theo
bản năng lui về phía sau, thần sắc tràn đầy cảnh giác.
Gã cảm giác người thanh niên trước mắt này có chút khiến người ta run rẩy,
nhưng lại nói không nói ra nguyên do sợ hãi, trên người đối phương không có
bất kỳ chấn động tu vi nào, thoạt nhìn thật giống như là một người phàm tục.
Nhưng có thể mở cửa tiệm ở nơi này, phẩm chất đan dược lại kinh người
như thế, khả năng phàm tục hầu như là không thể.
Hứa Thanh không có để tâm tới sự cảnh giác của thiếu niên, hắn chỉ đưa
mắt nhìn qua, liền nhìn ra vấn đề trên người của gã.
Đối phương quả thật đã trúng độc, mà chất độc này Hứa Thanh đã từng gặp
qua.
Chính là độc của cái tên tu sĩ độc nhãn kia, chỉ bất quá đã bị pha loãng rất
nhiều, vả lại còn chưa có bị kích phát.
Nhưng bởi vì thể chất thiếu niên suy yếu, cho nên mới sớm có chỗ phản
ứng.
Đối với tên tu sĩ độc nhãn chạy trốn kia, Hứa Thanh thủy chung ghim ở
trong lòng, giờ phút này phát giác được chất độc này, hắn cũng có một chút
hứng thú, vì vậy giơ tay lên ném ra một khỏa Giải Độc đan.
"Trở về chuẩn bị một cái thùng gỗ đựng nước, còn cần chín giọt sương sáng
sớm, tiếp đó liền nuốt vào khỏa Giải Độc đan này, chìm người vào bên trong thổ
nạp một canh giờ."
"Đợi màu nước hoàn toàn trở nên đen nhánh, độc của ngươi liền hóa giải."
Thiếu niên tiếp nhận đan dược, bán tín bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325548/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.