(*Tên chương: Rút râu miệng hổ, động thổ Thái Tuế: Ý chỉ dám làm những
hành động liều lĩnh, không biết kiêng kỵ hay sợ cái gì, nguy hiểm khôn lường,
chết là cái chắc!)
Hứa Thanh vừa tưởng tượng như vậy, lập tức cảm thấy mình có đạo lý, dù
sao đây cũng là điều mà sư phó dạy bảo chính mình, mà sư phó sẽ không sai.
Hứa Thanh nhẹ nhàng thở ra, trong lòng rất nhanh liền trở nên vô cùng thản
nhiên, ánh mắt cũng thanh thản lại.
Hắn không thẹn với ý chí mênh mông tràn ra từ bên trong chiếc gương trước
mặt.
Đáy lòng bình yên.
Tấm gương phía trước hắn tràn ra ánh sáng nhạt, trong mơ hồ còn có một
chút lực lượng nguyền rủa chảy ra từ mặt kính, giống như bị bài xuất vậy.
Hứa Thanh quét mắt, bình tĩnh như trước.
Rất nhanh, sau khi tấm gương này bài trừ xong nguyền rủa, tia sáng cũng
ảm đạm hơn một chút, nhưng ý chí vẫn tản ra từ trong đó như trước, cáo tri cho
Hứa Thanh nội dung hạng mục khảo hạch thứ hai.
"Tín ngưỡng."
Hứa Thanh thì thào, lúc trước thăm dò khảo hạch của Nghịch Nguyệt Điện,
hắn đã biết rõ hạng mục nội dung khảo hạch thứ hai.
Hạng mục khảo khạch thứ hai là tín ngưỡng, đối với tu sĩ Tế Nguyệt đại vực
mà nói, hầu như chín phần mười đều không có vấn đề quá lớn, mục đích chủ
yếu của khảo hạch này là muốn phân biệt tu sĩ Hồng Nguyệt Thần Điện lẫn vào.
Chỉ cần là người tín ngưỡng Hồng Nguyệt, trong cơ thể liền ẩn chứa chúc
phúc của Hồng Nguyệt, như vậy thì không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quang-am-chi-ngoai-truyen-chu/4325547/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.